Sau 9 năm, anh nói anh tìm được tình yêu đích thực. Sau 9 năm, anh rũ bỏ tất cả tình yêu, sự hy sinh chịu đựng của chúng ta tựa như không, tựa như tôi chưa từng tồn tại. Chuyện tình của chúng ta chưa bao giờ bắt đầu thật sao.
Sao anh có nhớ lần đầu anh nói lời yêu tôi đến khi chúng ta có công việc để cả hai cùng nhịn ăn, nhìn mặc từng đồng để kiếm tiền mua nhà. Thực sự anh không còn nhớ gì nữa sao, anh không nhớ những lúc anh ốm tôi đã chăm sóc anh như nào, những lúc nhìn bộ quần áo tôi thích anh đã đi làm vất vả như nào để mua cho tôi, để tôi bất ngờ.
Chỉ vì gia đình chúng ta ngăn cấm mà anh sẵn sàng nói rằng sẽ cùng tôi chứng minh cho hai nhà thấy chúng ta làm được, nghèo nhưng yêu nhau. Và giờ chúng ta làm được rồi, có một ngôi nhà của cả hai, có công việc ổn định. Vậy sao giờ anh lại nói với tôi anh đã tìm được người anh yêu đích thực mà anh chia tay tôi.
Anh chỉ mới quen cô ta được 3 tháng, vậy 9 năm tình yêu của chúng ta anh coi là gì. Giờ đây, tôi không tiếc anh, không trách anh vì sao phũ phàng với tôi tôi nghĩ mà tôi tiếc, tiếc quãng thời gian tôi hy sinh cho anh, tiếc tuổi thanh xuân tôi dành cho anh mà không đoái hoài người đàn ông nào khác ngoài anh. Tôi hối hận rồi.
Khánh Ngọc